Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012


Có khi nào!!!



Có khi nào bạn chợt nhận thấy bạn nhớ một người nhất khi người đó ở ngay cạnh bạn nhưng họ không thuộc về bạn?
Trên đời này, khoảng cách xa nhất không phải là ranh giới giữa sự sống và cái chết, mà là khi ở gần nhau nhưng không hiểu được nhau.

Trên đời này, khoảng cách xa nhất không phải là sự khó hiểu giữa hai linh hồn, mà là một tình yêu không thể níu giữ.

Trên đời này, khoảng cách còn xa hơn một tình yêu không thể níu giữ là một tình yêu chỉ từ một phía, không được đền đáp.

Trên đời này, khoảng cách xa hơn một tình yêu không được đền đáp là khi người mà ta yêu thương đối diện với ta bằng trái tim lạnh giá đến lãnh cảm.

Người ấy ở ngay bên cạnh mình, nhưng không thể hiểu mình, hai người không thể yêu mến nhau và tình yêu ấy thậm chí còn không được nói ra. Như thế mới là xa.

Có khi nào bạn chợt nhận thấy bạn nhớ một người nhất khi người đó ở ngay cạnh bạn nhưng họ không thuộc về bạn?

Có khi nào bạn nhận ra điều nào thực sự khiến bạn tổn thương: nói về một điều rồi về sau ước giá như bạn không nói, hay là không nói gì để rồi về sau ước giá như bạn nói?

Có khi nào bạn nhận ra những điều quan trọng nhất là những điều khó nói ra thành lời nhất?

Có khi nào bạn cảm thấy ngại ngùng khi nói lời yêu thương? Nếu bạn nói, người khác có thể khiến bạn đau lòng. Nhưng nếu bạn không nói, bạn sẽ khiến người ta đau.

Có khi nào bạn cảm thấy mình đang quan tâm đến một người quá nhiều, chỉ vì bạn sợ người ta không quan tâm lại bạn nhiều như thế, hay thậm chí người đó còn chẳng quan tâm đến bạn một chút nào?

Có khi nào bạn nhận ra, bạn thường nói dối khi sợ hãi người khác biết điều gì đó về bạn, nhưng kể cả khi đã nói dối, thì nỗi sợ hãi ấy không hề giảm đi mà lại càng tăng lên?

Có khi nào bạn thấy cuộc sống mình thật buồn chán và tẻ nhạt, mình luôn xui xẻo và cần những bước nhảy vọt?

Đừng trở thành kiểu người lúc nào cũng phải quay đầu nhìn lại và tự hỏi mình có nên làm điều này hay không, liệu mình sẽ như thế nào nếu mình chọn lối đi khác… Tự tin và bước đi vì không gì có thể đợi chờ bạn mãi mãi được đâu.

Let's smile!


Cô gái cười với một người xa lạ rầu rĩ, nụ cười làm cho anh ta cảm thấy phấn chấn hơn. Anh nhớ đến sự tử tế của một người bạn cũ và viết cho người ấy một lá thư cảm ơn. Người bạn này vui sướng vì nhận được thư của người bạn cũ lâu ngày không gặp đến nỗi, sau bữa trưa anh bo một món tiền lớn cho chị hầu bàn. Chị hầu bàn ngạc nhiên vì món tiền bo quá lớn, đã quyết định mang tất cả đi mua xổ số. Và trúng số.




Ngày hôm sau chị đi nhận giải và cho một người ăn mày trên phố một ít tiền lẻ. Người ăn mày rất biết ơn vì đã hai ngày nay anh ta chẳng được ăn gì. Sau bữa tối anh ta trở về căn phòng tối tăm của mình. Trên đường về, anh ta thấy một chú chó con đang rét run cầm cập, anh mang nó về để sưởi ấm cho nó. Chú chó rất vui mừng vì được cứu khỏi cơn bão tuyết sắp đến gần. Ðêm ấy, trong khi mọi người đang ngủ say thì ngôi nhà bốc cháy, chú chó con sủa róng riết. Chú sủa cho đến khi đánh thức tất cả mọi người trong nhà dậy và cứu tất cả mọi người thoát chết. Một trong những chú bé được cứu thoát đêm ấy sau này trở thành bác sĩ tìm ra một loại vắc-xin chữa khỏi một căn bệnh vô cùng nguy hiểm cho loài người. Tất cả là nhờ một nụ cười!
=>vì vậy hãy cười thật nhiều mỗi ngày, vì biết đâu ở một nơi nào đó, có một người nào đó đang rất, rất cần nụ cười ấy!